Các Danh Xưng Thần Thánh Đa Dạng Trong Tôn Giáo Độc Thần Hồi Giáo và Do Thái Giáo

Chỉnh sửa bởi: Vera Mo

Các hệ thống tín ngưỡng đa thần thường cần một kho tàng tên gọi phong phú để phân biệt các vị thần khác nhau. Ngược lại, các tôn giáo độc thần, vốn khẳng định một Đấng Tạo Hóa duy nhất, sử dụng nhiều danh xưng để diễn tả các khía cạnh đa diện của một Nhân cách Thần thánh duy nhất. Những danh xưng này không đại diện cho các vị thần riêng biệt mà là các phương tiện ngôn ngữ để mô tả các thuộc tính và cách thức tương tác của Thượng Đế với thế giới, ví dụ như gọi Ngài là Vua hoặc Đấng Nhân Từ-Trắc Ẩn.

Cả Hồi giáo và Do Thái giáo đều chia sẻ di sản tâm linh sâu sắc bắt nguồn từ Tổ phụ Abraham và đều sở hữu một tên gọi thiêng liêng, độc nhất, khác biệt với các danh hiệu mô tả. Trong Hồi giáo, tên gọi riêng biệt và thiêng liêng cho Đấng Tối Cao là Allah, một từ tiếng Ả Rập có nghĩa cơ bản là “Chúa” hoặc “Thượng Đế”, được sử dụng bởi các tín đồ thuộc các tôn giáo Abrahamic nói tiếng Ả Rập. Kinh Qur'an (Chương 17, Câu 110) khẳng định rằng Ngài có những tên gọi tốt đẹp nhất, cho phép sử dụng các danh xưng như Ar-Rahman (Đấng Rất Mực Độ Lượng) và Ar-Rahim (Đấng Rất Mực Khoan Dung). Theo truyền thống Hồi giáo, Thiên Chúa được mô tả bằng 99 tên gọi (al-asmāʼ al-ḥusná), mỗi tên gợi lên một thuộc tính riêng biệt, củng cố niềm tin rằng Thiên Chúa là duy nhất (tawḥīd), đơn nhất (wāḥid) và vốn chỉ có một (aḥad).

Đối với Do Thái giáo, tên gọi thân mật nhất được mặc khải cho Moses là Tetragrammaton, được ký tự hóa là YHVH (יהוה), bao gồm bốn chữ cái Hebrew là yod, he, vav, và he. Sách Xuất Hành (Exodus 3:13-15) ghi lại việc Chúa tự xác định mình là Ehyeh asher Ehyeh, một cụm từ nhấn mạnh bản chất của Chúa là Đấng Hằng Sống của Sự Trở Thành, trong khi YHVH được cho là mang ý nghĩa “Đấng gây ra sự tồn tại và sự trở thành”. Do tính chất thiêng liêng tuyệt đối, những người Do Thái sùng đạo thường thay thế YHVH bằng HaShem (“Danh Xưng”) trong giao tiếp hàng ngày hoặc Adonai (“Chúa Tể”) khi cầu nguyện, thay thế cho danh xưng trước đó là El Shaddai (thường được dịch là 'Đấng Toàn Năng').

Các thuật ngữ chung chung hơn trong ngữ hệ Semitic Tây phương dùng để chỉ một vị thần hoặc Thượng Đế đã có từ trước các giao ước này, xuất hiện trong tiếng Hebrew là El, Elah, Elohei, và Elohim, và trong tiếng Ả Rập là Al-Ilahan (tiền thân của Allah). Sự tương đồng về di sản chung này thể hiện qua các thuộc tính như 'Nhân Từ' (Ar-Rahman trong Hồi giáo và El Rakhum trong Do Thái giáo), với các văn bản Do Thái giáo đề cập đến khoảng 70 danh xưng, đối lập với 99 Danh Xưng của Hồi giáo. Trong khi người Hồi giáo tin rằng Allah là Đấng Tạo Hóa duy nhất, toàn năng và toàn tri, thì các học giả ngôn ngữ học Kinh thánh và Semitic hiện nay gần như chấp nhận phổ quát cách phiên âm Yahweh cho Tetragrammaton, mặc dù cách phát âm Jehovah vẫn được sử dụng rộng rãi, đặc biệt trong các truyền thống Cơ Đốc giáo.

Sự đa dạng trong cách gọi tên và thuộc tính này phản ánh sự phức tạp trong bản chất của Đấng Duy Nhất, một thực thể được mô tả bằng vô số cách để con người có thể tiếp cận sự vĩ đại bao la của Ngài. Sự khác biệt trong hiểu biết về các danh xưng này, ví dụ như việc Kitô hữu Ả Rập có thể dùng từ “Allah” nhưng hiểu nó khác với người Hồi giáo vì người Kitô hữu công nhận Chúa Jesus là Thiên Chúa, cho thấy sự khác biệt sâu sắc trong thần học dù cùng tôn thờ một Đấng Tối Cao.

8 Lượt xem

Nguồn

  • Eurasia Review

  • Monotheists Loving One Name Of God Above All Others – OpEd - Eurasia Review

  • God's 99 names and YHVH for Jews and Allah for Muslims | Allen S. Maller - The Blogs

  • God Has a Name: Yahweh - The Far Reaches of Grace

Bạn có phát hiện lỗi hoặc sai sót không?

Chúng tôi sẽ xem xét ý kiến của bạn càng sớm càng tốt.

Các Danh Xưng Thần Thánh Đa Dạng Trong Tôn... | Gaya One