Ngôn ngữ luôn vận động và biến đổi không ngừng, phản ánh sự phát triển của xã hội, công nghệ và văn hóa. Hiện tượng biến đổi ngữ nghĩa, nơi các từ ngữ thay đổi ý nghĩa gốc, là minh chứng cho sự linh hoạt này. Trong tiếng Việt, đặc biệt là các từ Hán-Việt, hiện tượng này diễn ra khá phổ biến, tạo thêm những lớp nghĩa mới, đôi khi còn trái ngược với nghĩa ban đầu.
Một ví dụ điển hình là từ "khốn nạn". Theo các từ điển cũ như "Việt Nam tự điển" của Hội Khai Trí Tiến Đức và "Hán-Việt từ điển" của Đào Duy Anh, "khốn nạn" ban đầu mang nghĩa "khó khăn, lúng túng", tương tự như "khốn khổ". Tuy nhiên, ngày nay, từ này thường được sử dụng với hàm ý miệt thị, đánh giá thấp tư cách đạo đức của một người, như trong câu "thằng này thật là khốn nạn". Sự thay đổi này cho thấy ngôn ngữ luôn vận động và thích nghi với cách sử dụng của cộng đồng.
Một ví dụ khác là từ "đồng hồ". Trước đây, "đồng hồ" chỉ "cái hồ làm bằng đồng, trong đó chứa nước để cho chảy dần đi, căn cứ vào lượng nước đã chảy đi nhiều hay ít để tính thời gian". Ngày nay, từ này được dùng để chỉ chung các vật dụng đo thời gian, bất kể chất liệu hay nguyên lý hoạt động, phản ánh sự phát triển của công nghệ và nhu cầu con người.
Sự biến đổi ngữ nghĩa không chỉ làm phong phú thêm vốn từ vựng mà còn cho thấy cách con người tư duy và tương tác với thế giới. Các yếu tố như ẩn dụ và hoán dụ đóng vai trò quan trọng, giúp từ ngữ mở rộng phạm vi biểu đạt. Ngôn ngữ, với sự biến đổi không ngừng, là tấm gương phản chiếu sự phát triển của tư tưởng và văn hóa nhân loại, nhắc nhở chúng ta về sự sống động và chiều sâu của ngôn ngữ.