Tảo biển Nam Cực 14.000 năm trước đã giảm đáng kể CO2 trong khí quyển

Chỉnh sửa bởi: Uliana S.

Một nghiên cứu đột phá được công bố trên tạp chí Nature Geoscience đã tiết lộ rằng các vụ nở hoa tảo biển quy mô lớn ở Nam Đại Dương cách đây khoảng 14.000 năm đã đóng vai trò quan trọng trong việc giảm nồng độ carbon dioxide (CO2) trong khí quyển. Phát hiện này, sử dụng phương pháp phân tích DNA cổ từ trầm tích (sedaDNA), đã xác định rằng các vụ nở hoa này chủ yếu thuộc chi *Phaeocystis* đã phát triển mạnh mẽ trong giai đoạn Đảo ngược Lạnh Nam Cực (ACR).

Giai đoạn ACR, đặc trưng bởi các điều kiện khí hậu cụ thể bao gồm băng biển dày đặc vào mùa đông theo sau là sự tan băng mạnh mẽ vào mùa xuân, đã tạo ra môi trường thuận lợi cho sự phát triển của các loại tảo này. Khi các vụ nở hoa này hấp thụ một lượng lớn CO2 thông qua quang hợp, chúng đã làm chậm lại sự gia tăng của khí nhà kính này trong khí quyển. Việc sử dụng sedaDNA là rất quan trọng, bởi vì *Phaeocystis* không để lại dấu vết hóa thạch thông thường, khiến sự hiện diện và ảnh hưởng của nó trong quá khứ trước đây không thể phát hiện được bằng các phương pháp truyền thống.

Các nhà khoa học đang quan sát thấy sự suy giảm băng biển ở Nam Cực, một xu hướng có thể làm thay đổi các điều kiện đã từng thuận lợi cho các vụ nở hoa tảo này. Sự suy giảm khả năng cô lập carbon của đại dương có thể có những tác động sâu rộng đến việc điều hòa khí hậu toàn cầu, làm nổi bật sự liên kết mong manh của các hệ sinh thái cực và hệ thống khí hậu Trái Đất. Nghiên cứu từ Đại học Duke, ví dụ, đã chỉ ra rằng nước ấm lên và băng biển thu hẹp ở Bán đảo Nam Cực Tây đã dẫn đến giảm đa dạng sinh học của sinh vật phù du và giảm khả năng hấp thụ CO2.

Nghiên cứu gần đây của Viện Alfred Wegener (AWI) cung cấp một cơ chế sinh học, xác định các vụ nở hoa tảo *Phaeocystis* là yếu tố chính trong việc kéo giảm carbon này. Điều này phù hợp với các nghiên cứu khác cho thấy năng suất sinh học biển ở Nam Đại Dương đã tăng lên trong thời kỳ ACR, với các vụ nảy tảo này đóng góp đáng kể vào việc giảm CO2 trong khí quyển. Việc phân tích sedaDNA, một kỹ thuật cho phép tái tạo các hệ sinh thái biển trong quá khứ bằng cách xem xét vật liệu di truyền được bảo quản trong trầm tích đáy biển, đã mở ra những con đường mới để hiểu về động lực đại dương trong quá khứ.

Sự cân bằng mong manh của các hệ sinh thái cực và vai trò của chúng trong việc điều hòa khí hậu toàn cầu không thể nào nói hết được. Khi hành tinh tiếp tục nóng lên, việc hiểu các cơ chế cô lập carbon xưa cũ này là rất quan trọng để dự đoán các kịch bản khí hậu trong tương lai và thông tin cho các nỗ lực bảo tồn. Vai trò lịch sử của các vụ nở hoa tảo *Phaeocystis* trong việc giảm nhẹ lượng CO2 là lời nhắc nhở mạnh mẽ về mối quan hệ phức tạp và năng động giữa sự sống của đại dương và khí hậu Trái Đất.

Nguồn

  • awi.de

  • Nature Geoscience

Bạn có phát hiện lỗi hoặc sai sót không?

Chúng tôi sẽ xem xét ý kiến của bạn càng sớm càng tốt.

Tảo biển Nam Cực 14.000 năm trước đã giảm ... | Gaya One