Khám phá sự khác biệt trong cách di chuyển của họ Chó và họ Mèo

Chỉnh sửa bởi: Olga Samsonova

Một nghiên cứu đột phá được công bố trên tạp chí *Proceedings of the National Academy of Sciences* đã làm sáng tỏ những mô hình di chuyển riêng biệt giữa họ Chó (canids) và họ Mèo (felids). Các nhà khoa học đã phát hiện ra rằng các loài thuộc họ Chó, như chó sói và cáo, có xu hướng di chuyển theo những lộ trình có thể dự đoán được, trong khi các loài họ Mèo, ví dụ như báo sư tử và báo hoa mai, lại di chuyển theo cách phân tán hơn.

Sự khác biệt này bắt nguồn từ hàng triệu năm tiến hóa và các chiến lược sinh tồn khác nhau. Các loài họ Chó, thường là động vật ăn tạp và săn mồi theo bầy, có thể rượt đuổi con mồi trên quãng đường dài, tận dụng sức bền và sự phối hợp đồng đội. Ngược lại, các loài họ Mèo, vốn là những kẻ săn mồi đơn độc và ăn thịt nghiêm ngặt, lại sử dụng các chiến thuật rình rập, phục kích, đòi hỏi sự nhanh nhẹn và sức mạnh bộc phát.

Nghiên cứu này, với sự tham gia của các nhà khoa học toàn cầu và phân tích dữ liệu từ hơn 1.200 động vật thuộc 34 loài khác nhau trên sáu lục địa, đã sử dụng các mô hình dựa trên nguyên lý vật lý để lập bản đồ các "tuyến đường" di chuyển của động vật. Phát hiện này không chỉ thách thức các giả định lâu đời về sinh thái vận động của động vật ăn thịt mà còn mang ý nghĩa quan trọng đối với công tác bảo tồn.

Các tuyến đường di chuyển có thể dự đoán được của họ Chó khiến chúng dễ bị tổn thương hơn trước các rào cản do con người tạo ra như đường sá, nhưng đồng thời cũng có thể hưởng lợi từ các lối đi cho động vật hoang dã. Ngược lại, sự di chuyển phân tán của họ Mèo đặt ra những thách thức riêng cho các nỗ lực bảo vệ hiệu quả, mặc dù nó có thể giúp chúng săn mồi tốt hơn trong phạm vi lãnh thổ nhỏ hơn.

Dữ liệu GPS từ hơn 1.200 động vật hoang dã đã tiết lộ rằng các loài họ Chó có mật độ tuyến đường di chuyển cao hơn tới 15-33% so với các loài họ Mèo, ngay cả khi chúng sống trong cùng một khu vực. Sự khác biệt này càng trở nên rõ rệt hơn khi chỉ xem xét các cảnh quan mà cả hai nhóm cùng sinh sống, cho thấy sự khác biệt về chiến lược di chuyển là sâu sắc và có tính di truyền.

Các nhà khoa học tin rằng khả năng khứu giác vượt trội của họ Chó có thể đóng vai trò quan trọng trong việc thiết lập và ghi nhớ các tuyến đường ưa thích, giúp chúng điều hướng hiệu quả hơn. Nghiên cứu này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc hiểu rõ các mô hình di chuyển của động vật để phát triển các chiến lược bảo tồn phù hợp, giảm thiểu xung đột giữa con người và động vật hoang dã, và bảo vệ các loài có nguy cơ tuyệt chủng.

Nguồn

  • Mirage News

  • UBC Science

  • UBC Research + Innovation

Bạn có phát hiện lỗi hoặc sai sót không?

Chúng tôi sẽ xem xét ý kiến của bạn càng sớm càng tốt.