Bộ Lao động Hy Lạp đã trình một dự luật gây tranh cãi, cho phép người lao động làm việc tới 13 giờ mỗi ngày cho cùng một người sử dụng lao động, trong tối đa 37 ngày mỗi năm. Đề xuất này, được trình bày vào tháng 7 năm 2025, đã vấp phải sự phản đối mạnh mẽ từ các công đoàn, những người lo ngại về nguy cơ bóc lột, trong khi chính phủ khẳng định đây là một nỗ lực hiện đại hóa luật lao động để thích ứng với nhu cầu thị trường hiện tại.
Bộ trưởng Lao động Niki Kerameus nhấn mạnh rằng quy định làm việc 13 giờ sẽ là tùy chọn và người lao động không bắt buộc phải làm thêm giờ. Động thái này diễn ra trong bối cảnh người lao động Hy Lạp đã có số giờ làm việc trung bình hàng tuần cao nhất Liên minh Châu Âu, với 39,8 giờ vào năm 2023, cao hơn đáng kể so với mức trung bình 36 giờ của EU. Tuy nhiên, năng suất lao động và sức mua của người dân Hy Lạp lại thấp hơn so với mức trung bình của EU.
Các công đoàn lớn, bao gồm Liên đoàn Lao động Tổng hợp Hy Lạp (GSEE), đã kêu gọi một cuộc tổng đình công vào ngày 1 tháng 10 năm 2025 để phản đối đề xuất này. Họ cho rằng việc kéo dài giờ làm việc sẽ đẩy người lao động vào "thời kỳ trung cổ", làm suy yếu quyền thương lượng tập thể và ảnh hưởng nghiêm trọng đến chất lượng cuộc sống. GSEE nhấn mạnh rằng "sự kiệt sức không phải là sự phục hồi kinh tế; sức chịu đựng của con người có giới hạn". Giáo sư Theodoros Koutroukis, chuyên gia về quan hệ lao động tại Đại học Democritus của Thrace, cũng bày tỏ lo ngại rằng luật mới có thể tác động tiêu cực đến thị trường lao động, dẫn đến giảm sự hài lòng và năng suất của người lao động.
Bên cạnh đề xuất làm việc 13 giờ, dự luật còn bao gồm các quy định về ngày nghỉ linh hoạt, giờ làm thêm hàng ngày trong thời gian ngắn (120 phút) và khả năng áp dụng tuần làm việc bốn ngày với 40 giờ mỗi tuần. Chính phủ cho rằng những thay đổi này nhằm mục đích tạo sự linh hoạt cần thiết cho thị trường lao động, giải quyết tình trạng thiếu hụt lao động trong các ngành quan trọng như du lịch và khách sạn, cũng như giảm thiểu tình trạng làm việc không khai báo.
Tuy nhiên, các nhà phê bình và công đoàn cho rằng việc mở rộng giờ làm việc, ngay cả khi là tùy chọn, có thể tạo áp lực gián tiếp lên người lao động, đặc biệt trong bối cảnh mức lương thấp và chi phí sinh hoạt cao tại Hy Lạp. Họ lập luận rằng các quốc gia có năng suất cao nhất châu Âu như Đan Mạch, Phần Lan và Đức lại là những nước có giờ làm việc trung bình ngắn nhất. Cuộc tranh luận về dự luật lao động mới của Hy Lạp phản ánh những căng thẳng toàn cầu về sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống, tác động của giờ làm việc kéo dài đối với sức khỏe người lao động và sự cân bằng giữa quyền lợi người lao động với nhu cầu hiện đại hóa kinh tế.