Chiến lược kinh doanh ẩm thực tại các chợ truyền thống Indonesia: Từ nguồn nguyên liệu thô đến doanh thu cao

Chỉnh sửa bởi: Olga Samsonova

Việc đặt cơ sở kinh doanh ẩm thực gần các chợ truyền thống mang lại tiềm năng đáng kể, thường bị đánh giá thấp, nhờ vào lượng khách hàng qua lại liên tục. Yếu tố này đảm bảo nhu cầu ổn định, điều cực kỳ quan trọng đối với các doanh nghiệp nhỏ đang tìm kiếm khả năng hoàn vốn nhanh chóng. Tại Indonesia, nơi các doanh nghiệp siêu nhỏ, nhỏ và vừa (MSME) chiếm tới 99,95% tổng số công ty và đóng góp khoảng 60,6% GDP, việc tận dụng cơ sở hạ tầng chợ trở thành chiến lược sinh tồn và phát triển then chốt.

Việc mua sắm nguyên liệu tươi sống và có lợi về mặt kinh tế trực tiếp tại chợ giúp giảm thiểu chi phí vận hành, đồng thời đảm bảo chất lượng cao cho sản phẩm cuối cùng. Cách tiếp cận này duy trì lợi thế cạnh tranh thông qua giá thành thấp, điều đặc biệt quan trọng trong bối cảnh quá trình số hóa đang tăng tốc và thương mại điện tử đang phát triển mạnh mẽ, dự kiến đạt 903,5 tỷ USD vào năm 2025. Chiến lược này cho phép các doanh nhân tập trung vào việc cung cấp các mô hình quán ăn vặt chỉ cần vốn đầu tư ban đầu tối thiểu nhưng lại nhắm đến nhu cầu tiêu dùng cao.

Để đáp ứng lưu lượng khách hàng buổi sáng, những người tìm kiếm bữa sáng nhanh chóng và tiện lợi, các mô hình như Warung Nasi UdukLontong Sayur rất được ưa chuộng. Các món ăn như Nasi Uduk kèm Rendang hoặc Lontong Sayur kèm Telur Balado luôn giữ được sự phổ biến ổn định, đôi khi được bán hết sạch chỉ trong vòng 9 giờ sáng. Tại một số địa điểm, ví dụ như "SARAPAN PAGI MBAK SUM" ở Medan, thực đơn còn được bổ sung thêm Lontong PecalNasi Soto. Ở những nơi khác, chẳng hạn như quán của Ibu Mona ở Jakarta, giá khởi điểm cho một bữa sáng như vậy có thể chỉ từ 7000 Rupiah. Trong điều kiện khí hậu đô thị ấm áp, những người bán nước ép trái cây tươi và đá trái cây cũng cung cấp những lựa chọn giải khát rất được săn đón.

Song song đó, các cửa hàng tạp hóa mini bán các mặt hàng thiết yếu hàng ngày đảm bảo nguồn thu nhập ổn định nhờ vào vòng quay vốn cao, mặc dù biên lợi nhuận trên mỗi mặt hàng không lớn. Trong số các món ăn nhẹ có biên lợi nhuận cao, nổi bật là các loại gorengan (đồ chiên) và các biến thể hiện đại của Telur Gulung (trứng cuộn). Ví dụ, chi phí sản xuất 61 phần Telur Gulung có thể vào khoảng 30.100 Rupiah, khi bán với giá 1000 Rupiah mỗi chiếc, mang lại lợi nhuận ròng là 30.900 Rupiah. Các mô hình kinh doanh phổ biến khác nhưng yêu cầu vốn thấp bao gồm Ayam GeprekSeblak. Tại Balapan, món Telur Gulung với nước sốt đặc trưng có thể đạt doanh thu lên tới 2,4 triệu Rupiah mỗi ngày.

Việc triển khai thành công các chiến lược này tại Indonesia, một quốc gia có nền kinh tế thị trường mở, đòi hỏi sự thích ứng với quá trình chuyển đổi kỹ thuật số. Việc sử dụng vị trí chợ làm điểm tiếp xúc trực tiếp với người tiêu dùng, kết hợp với việc kiểm soát chuỗi cung ứng nguyên liệu thô, cho phép các doanh nghiệp nhỏ duy trì sự ổn định, ngay cả trong bối cảnh biến động kinh tế vĩ mô, tương tự như những gì đã xảy ra vào cuối những năm 1960.

Nguồn

  • Liputan 6

  • Liputan6.com

  • Liputan6.com

Bạn có phát hiện lỗi hoặc sai sót không?

Chúng tôi sẽ xem xét ý kiến của bạn càng sớm càng tốt.