Hiểu lịch sử di truyền của các bệnh như dịch hạch và bệnh phong giúp chúng ta phát triển các chiến lược tốt hơn để chống lại chúng, đồng thời cung cấp những hiểu biết sâu sắc về cách mầm bệnh thích nghi và lây lan.
Hai nghiên cứu gần đây được công bố trên tạp chí Science đi sâu vào lịch sử của bệnh dịch hạch và bệnh phong bằng cách phân tích ADN vi khuẩn cổ đại. Các nhà nghiên cứu tại Viện Pasteur và Đại học McMaster đã điều tra lý do tại sao các bệnh dịch hạch kéo dài quá lâu. Họ đã kiểm tra các mẫu Yersinia pestis, vi khuẩn gây ra bệnh dịch hạch hạch, từ các đại dịch khác nhau.
Nghiên cứu cho thấy rằng trong cả ba đại dịch hạch lớn, vi khuẩn đã tiến hóa để trở nên ít độc lực hơn. Mặc dù có vẻ phản trực giác, nhưng độc lực giảm này đã kéo dài các bệnh dịch. Nhiễm trùng ít nghiêm trọng hơn có nghĩa là bệnh có nhiều cơ hội lây lan từ người sang người hơn.
Trong một nghiên cứu riêng biệt, các nhà nghiên cứu từ Viện Pasteur và Đại học Colorado đã kiểm tra bệnh phong ở Châu Mỹ. Họ đã phân tích các mẫu ADN cổ đại và phát hiện ra Mycobacterium lepromatosis, một loại vi khuẩn liên quan đến bệnh phong, có niên đại 9.000 năm. Phát hiện này cho thấy rằng bệnh phong đã có mặt ở Châu Mỹ từ rất lâu trước khi thực dân châu Âu đến.
Mặc dù người châu Âu đã du nhập một loại vi khuẩn gây bệnh phong khác, Mycobacterium leprae, nhưng khám phá này nhấn mạnh sự cần thiết phải nghiên cứu thêm về Mycobacterium lepromatosis. Hiểu được sự tiến hóa và lây lan của những căn bệnh này cung cấp những hiểu biết có giá trị để phát triển các chiến lược phòng ngừa và điều trị hiệu quả. Kiến thức này giúp chúng ta chuẩn bị tốt hơn và chống lại các đợt bùng phát trong tương lai.
Bằng cách nghiên cứu ADN cổ đại, các nhà khoa học có được sự hiểu biết sâu sắc hơn về cách mầm bệnh thích nghi và lây lan, dẫn đến các chiến lược tốt hơn để kiểm soát và phòng ngừa bệnh tật. Nghiên cứu này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc nghiên cứu quá khứ để bảo vệ tương lai của chúng ta.