Chuyến bay UA1093 của hãng hàng không United Airlines, đang thực hiện hành trình từ Denver đến Los Angeles bằng máy bay Boeing 737 MAX 8, đã buộc phải hạ cánh khẩn cấp vào ngày 16 tháng 10 năm 2025. Nguyên nhân là do kính chắn gió buồng lái bị hư hỏng nghiêm trọng. Sự cố xảy ra khi máy bay đang bay ở độ cao hành trình 36.000 feet (khoảng 11.000 mét). Phi hành đoàn đã phát hiện ra vết hư hại có hình dạng giống như mạng lưới, kèm theo dấu hiệu bị nóng chảy hoặc cháy xém.
Trước tình huống nguy cấp này, các phi công đã nhanh chóng giảm độ cao xuống còn 26.000 feet và yêu cầu được hạ cánh khẩn cấp tại Sân bay Quốc tế Salt Lake City. Hậu quả của vụ việc là một phi công bị thương nhẹ, bao gồm vết bầm tím ở cánh tay do mảnh vỡ bắn vào. Tổng cộng 140 người, bao gồm cả phi hành đoàn, đã có mặt trên chuyến bay. Hành khách phải chịu sự chậm trễ khoảng sáu giờ trước khi được chuyển sang một chiếc Boeing 737 MAX 9 dự phòng để tiếp tục lộ trình đến Los Angeles.
Vết hư hại trên kính, đi kèm với các dấu hiệu cháy xém, đã làm dấy lên giả định về một tác động bên ngoài với tốc độ cực cao, có thể là do một vi thiên thạch hoặc một mảnh vỡ không gian. United Airlines đã xác nhận rằng hư hỏng chỉ ảnh hưởng đến một lớp duy nhất của kính chắn gió đa lớp, nhờ đó cabin vẫn giữ được áp suất cho đến khi hạ cánh an toàn. Cục Hàng không Liên bang (FAA) và NASA đã khởi động một cuộc điều tra chung, nhận định rằng sự kiện này có ý nghĩa hệ thống tiềm tàng đối với an toàn hàng không.
Sự cố này làm nổi bật vấn đề ngày càng nghiêm trọng liên quan đến sự hỗn loạn quỹ đạo. Theo một nghiên cứu gần đây của Đại học British Columbia, được công bố trên tạp chí Scientific Reports, khả năng mảnh vỡ không gian đi vào bầu khí quyển phía trên các khu vực bay sầm uất đạt mức 26% hàng năm. Các nhà khoa học chỉ ra rằng tại những khu vực có mật độ giao thông hàng không cao, chẳng hạn như Bắc Mỹ, rủi ro xảy ra va chạm như vậy được ước tính là 0,8% mỗi năm. Vụ việc này, cùng với sự cố tương tự xảy ra với máy bay của Bộ trưởng Quốc phòng Pete Hegseth vào ngày 15 tháng 10 (phải hạ cánh khẩn cấp do kính bị nứt trên Đại Tây Dương), đang trở thành chất xúc tác mạnh mẽ để xem xét lại các tiêu chuẩn an toàn hiện hành.
Sự chuyên nghiệp của phi hành đoàn, những người đã nhanh chóng thực hiện việc giảm độ cao và hạ cánh an toàn, đã đảm bảo một kết cục tốt đẹp cho tất cả hành khách. Tuy nhiên, vụ việc nhấn mạnh sự cần thiết phải hiểu sâu hơn về mối quan hệ tương tác giữa không phận và tình trạng ô nhiễm quỹ đạo ngày càng tăng. Điều này thúc đẩy các cơ quan quản lý tìm kiếm các giải pháp mới trong việc theo dõi các vật thể quỹ đạo và tích hợp dữ liệu này vào quy hoạch giao thông hàng không, nhằm nâng cao mức độ an toàn chung cho ngành hàng không toàn cầu.