Những công trình khảo cổ gần đây ở phía đông nam Biển Chết, Jordan, đã mang lại bằng chứng đáng kể nhằm liên kết các thành phố được nhắc đến trong Kinh Thánh—Sodom, Gomorrah, Admah, Zeboim và Zoar—với các địa danh lịch sử cụ thể. Khám phá này gợi mở một góc nhìn mới về tính xác thực của các tường thuật cổ xưa, cho thấy những câu chuyện này có sự cộng hưởng sâu sắc với các sự kiện đã diễn ra trên thực địa.
Các địa điểm được xác định nằm dọc theo một đường thẳng từ bắc xuống nam gần các dòng suối cổ, củng cố mô tả trong Sách Sáng Thế về các thành phố đồng bằng. Bab edh-Dhra được xem là ứng cử viên hàng đầu cho thành phố Sodom, nơi thể hiện dấu hiệu của sự kiên cố hóa mạnh mẽ, bao gồm một bức tường dày 23 inch, nhiều ngôi nhà và một ngôi đền lớn có niên đại từ Thời kỳ Đồ đồng Sớm. Đáng chú ý, một nghĩa địa gần Bab edh-Dhra chứa đựng những tàn tích cháy đen của mái nhà, cột và gạch, gợi ý rằng thành phố đã bị hủy diệt bởi một trận hỏa hoạn dữ dội, hoàn toàn phù hợp với ghi chép trong Sáng Thế Ký 19. Các nhà khảo cổ ước tính dân số tại Bab edh-Dhra đạt đỉnh khoảng 1.000 người trong Thời kỳ Đồ đồng III, nhưng nghĩa địa xung quanh lại chứa tới khoảng nửa triệu cá nhân, cho thấy đây có thể là một trung tâm chôn cất lớn cho cả khu vực.
Numera, nằm gần Bab edh-Dhra, được cho là đại diện cho thành phố Gomorrah trong Kinh Thánh, cũng thể hiện sự chiếm đóng thời kỳ Đồ đồng Sớm và những tàn tích bị tàn phá bởi lửa. Những hài cốt được tìm thấy dưới một ngọn tháp sụp đổ tại Numera chỉ ra một sự kiện thảm khốc đột ngột, nhất quán với câu chuyện về sự phán xét thiêng liêng. Các cuộc khai quật tại Numera cho thấy nơi này đã phải chịu đựng hai lần bị phá hủy, một lần trong thời kỳ tồn tại và lần cuối cùng hủy diệt nó, điều này có thể phản ánh trình tự sự kiện trong Kinh Thánh khi các thành phố bị cướp bóc trước khi bị hủy diệt cuối cùng.
Các địa điểm Fifa và Khanazir được đề xuất là Admah và Zeboim, lần lượt cho thấy mô hình hủy diệt tương tự do hỏa hoạn và sau đó bị bỏ hoang, mặc dù cần có thêm nghiên cứu để xác nhận. Ngược lại, Zoar, nằm gần Safi ngày nay, là thành phố duy nhất trong số năm thành phố không bị hủy diệt, thể hiện sự cư ngụ liên tục từ Thời kỳ Đồ đồng đến thời kỳ Byzantine. Các cuộc khai quật tại Zoar đã phát hiện ra nhà thờ, bia mộ, tàn tích Nabataean và một hang động được cho là có liên quan đến nhà tiên tri Lót, cung cấp bối cảnh cho số phận của các thành phố khác.
Những bằng chứng về sự chiếm đóng nhất quán, sự hủy diệt bởi lửa và việc bỏ hoang trên khắp các địa điểm này củng cố tính khả thi về mặt lịch sử của tường thuật Kinh Thánh. Một giả thuyết được các nhà địa chất như Frederick Clapp đưa ra cho rằng áp lực từ một trận động đất có thể đã đẩy các mỏ bitum (chất giống như nhựa đường) chứa lưu huỳnh dưới lòng đất trồi lên qua các đường đứt gãy, sau đó bốc cháy và rơi xuống như một khối lửa, giải thích cho lớp mảnh vụn cháy dày khoảng ba feet được tìm thấy tại các địa điểm này. Sự sắp xếp địa lý và các dấu hiệu hủy diệt đồng loạt này cho thấy một sự kiện mang tính chuyển hóa sâu sắc đã định hình nên cảnh quan và câu chuyện của vùng đất này.