Trong năm 2025, sự tìm tòi sáng tạo của các nhà thơ đương đại đã một lần nữa tập trung vào ranh giới của sự tự biểu đạt của con người. Đặc biệt, họ chú trọng đến những cấu trúc ngôn ngữ được tạo ra một cách nhân tạo hoặc đang trải qua một sự phục hưng về văn hóa. Các tác giả đang tích cực sử dụng các ngôn ngữ như Esperanto và các phương ngữ Tiên tộc (Elvish) do J. R. R. Tolkien phát triển. Hiện tượng này đặt ra câu hỏi về bản chất sâu xa của giao tiếp và nghệ thuật, thể hiện khát vọng tìm kiếm một phương thức truyền tải cảm xúc thuần khiết hơn, phổ quát hơn, có khả năng vượt qua những rào cản văn hóa đã được thiết lập.
Esperanto, ngôn ngữ được tạo ra bởi bác sĩ nhãn khoa người Ba Lan Ludwik Lazar Zamenhof vào năm 1887 với mục đích làm công cụ xóa bỏ những căng thẳng liên văn hóa, vẫn giữ vững sức sống của mình trong năm 2025. Cộng đồng người nói Esperanto tiếp tục làm phong phú ngôn ngữ này bằng các tác phẩm văn học và thơ ca mới. Mặc dù có nguồn gốc nhân tạo, Esperanto vẫn thể hiện một sự tiến hóa bền vững: vốn từ vựng của nó đã mở rộng đáng kể, và những thay đổi tinh tế nhưng quan trọng đã diễn ra trong từ vựng và ngữ nghĩa, khẳng định vị thế của nó như một công cụ sống động cho sự sáng tạo hiện đại.
Song song với đó, sự quan tâm đến các ngôn ngữ được sinh ra trong các thế giới hư cấu đang nở rộ. J. R. R. Tolkien, một nhà ngôn ngữ học và giáo sư tại Đại học Oxford, đã phát triển Quenya và Sindarin nhằm làm sâu sắc thêm vũ trụ thần thoại của mình. Đối với bản thân Tolkien, người thích viết bằng tiếng Tiên tộc, cốt truyện thường chỉ đóng vai trò là nền tảng cho sự phát triển ngôn ngữ. Các tác phẩm thơ ca của ông, bao gồm “Namárië” (Lời chào tạm biệt), tiếp tục truyền cảm hứng cho cả nhà thơ lẫn nhà ngôn ngữ học. Các nhà nghiên cứu chỉ ra rằng ngữ pháp của Quenya chịu ảnh hưởng của tiếng Latin, thứ mà Tolkien gọi là “tiếng Latin của Tiên tộc,” trong khi Sindarin lại lấy cảm hứng từ các yếu tố của tiếng Anh cổ và tiếng Bắc Âu cổ.
Trong năm nay, cũng ghi nhận sự gia tăng chung về mối quan tâm đến việc hồi sinh các phương ngữ đã chết hoặc ít được sử dụng thông qua nghệ thuật, bao gồm các dự án sử dụng các ngôn ngữ cổ đại như tiếng Sumerian hoặc tiếng Gaulish. Xu hướng này nhấn mạnh rằng ngôn ngữ, ngay cả dưới hình thức cổ xưa, vẫn là một kênh truyền tải mạnh mẽ cho việc biểu đạt các trạng thái nhân loại phổ quát. Hơn nữa, đi đầu trong phong trào này là các ngôn ngữ đến từ văn hóa đại chúng, ví dụ như tiếng Klingon trong loạt phim “Star Trek” và tiếng Dothraki trong “Game of Thrones.” Các nghệ sĩ sáng tác bằng những phương ngữ được xây dựng này đang chứng minh khả năng của chúng trong việc trở thành những kênh truyền tải cảm xúc sâu sắc đích thực, mở ra những chân trời mới để hiểu cách thức hình thức ngôn ngữ tác động đến nội dung tư duy.