Khoa Học Xác Nhận Giác Quan Thứ Bảy: Khả Năng Cảm Nhận Chạm Từ Xa Ở Con Người

Chỉnh sửa bởi: Elena HealthEnergy

Một nghiên cứu khoa học đột phá vừa công bố đã xác định được một khả năng chưa từng được thừa nhận trước đây ở con người, mà các nhà khoa học gọi là “cảm ứng từ xa” hoặc “giác quan thứ bảy.” Nhóm nghiên cứu hợp tác từ Đại học Queen Mary London (QMUL) và Đại học College London (UCL) đã chứng minh rằng cơ thể con người có thể cảm nhận sự hiện diện của các vật thể mà không cần bất kỳ sự tiếp xúc vật lý trực tiếp nào. Điều này đi ngược lại hoàn toàn với quan điểm truyền thống, vốn coi xúc giác là một giác quan bắt buộc phải có sự chạm trực tiếp vào bề mặt hoặc vật thể. Phát hiện này thách thức những định nghĩa cơ bản về cảm giác và nhận thức.

Lấy cảm hứng từ những ví dụ trong thế giới tự nhiên, cụ thể là khả năng của các loài chim lội nước như chim dẽ và chim choi choi trong việc định vị thức ăn ẩn sâu dưới lớp cát, các nhà khoa học đã đưa ra giả thuyết rằng hệ thống thần kinh của con người cũng có thể tiếp nhận những phản hồi cơ học cực kỳ tinh tế được truyền qua môi trường hạt rời. Cốt lõi của thí nghiệm, được trình bày chi tiết tại hội nghị IEEE ICDL, yêu cầu các tình nguyện viên từ từ nhúng ngón tay vào cát và cố gắng xác định vị trí của một khối lập phương được giấu kín trước khi ngón tay thực sự chạm vào nó. Kết quả thu được đã khẳng định giả thuyết: những người tham gia đã thành công trong việc xác định vị trí của vật thể ẩn với độ chính xác ấn tượng, đạt khoảng 70,7%. Tỷ lệ này cao hơn đáng kể so với xác suất đoán ngẫu nhiên, cho thấy đây là một khả năng nhận thức thực sự và có thể được khai thác.

Khả năng phi thường này được giải thích là nhờ vào độ nhạy đặc biệt của các đầu ngón tay và bàn tay con người, có thể ghi nhận những biến dạng vi mô trong môi trường cát xung quanh, những biến dạng này là hệ quả của sự hiện diện của vật thể rắn. Cảm giác này phát sinh bởi vì chuyển động của ngón tay trong vật liệu dạng hạt tạo ra những dịch chuyển và sóng áp lực tinh tế, những sóng này sau đó được “phản xạ” lại từ vật thể ẩn và truyền đến các thụ thể cảm giác trên da. Để minh họa cho sự ưu việt của con người, các nhà nghiên cứu đã so sánh kết quả với một robot được trang bị cảm biến xúc giác tiên tiến và sử dụng thuật toán học máy LSTM. Hệ thống robot chỉ đạt độ chính xác khiêm tốn 40%, đồng thời tạo ra nhiều cảnh báo sai hơn. Sự chênh lệch này làm nổi bật ưu thế của khả năng điều chỉnh và phân tích nhận thức tinh tế của con người trong môi trường phức tạp này.

Việc khám phá và hiểu rõ các cơ chế đằng sau khả năng nhận thức gián tiếp này mở ra những chân trời mới đầy hứa hẹn cho lĩnh vực kỹ thuật và phát triển công nghệ. Những hiểu biết sâu sắc này có thể được ứng dụng để thiết kế và chế tạo các cảm biến xúc giác hiện đại hơn, cũng như các thiết bị hỗ trợ tiên tiến, đặc biệt hữu ích cho những người bị suy giảm chức năng cảm nhận. Ngoài ra, nó còn có thể thúc đẩy việc phát triển các hệ thống làm việc hiệu quả trong điều kiện tầm nhìn bị hạn chế, chẳng hạn như trong các hoạt động khai quật khảo cổ học hoặc trong các nhiệm vụ thăm dò bề mặt của các hành tinh xa xôi. Bà Elisabetta Versace, người đứng đầu phòng thí nghiệm Prepared Minds tại QMUL, nhấn mạnh rằng nghiên cứu này là lần đầu tiên nghiên cứu khả năng cảm ứng từ xa ở người và thay đổi hoàn toàn quan điểm của chúng ta về thế giới nhận thức của các sinh vật sống. Nhóm nghiên cứu hiện đang lên kế hoạch cho các cuộc điều tra tiếp theo nhằm xác định sự biến thiên của kỹ năng này giữa các cá nhân và những yếu tố nào có thể giới hạn sự biểu hiện của nó.

Nguồn

  • La Razón

  • La Razón

  • Cadena 3

Bạn có phát hiện lỗi hoặc sai sót không?

Chúng tôi sẽ xem xét ý kiến của bạn càng sớm càng tốt.