Các cuộc đàm phán hòa bình tại Doha, Qatar, giữa nhóm phiến quân M23 và chính phủ Cộng hòa Dân chủ Congo (DRC) đã không đạt được thỏa thuận cuối cùng vào ngày 18 tháng 8 năm 2025, đúng thời hạn đã định. Sự kiện này diễn ra trong bối cảnh bạo lực leo thang ở miền đông DRC, làm dấy lên lo ngại sâu sắc về tương lai của tiến trình hòa bình vốn đã mong manh.
Nhóm M23 đã tuyên bố không tham dự lễ ký kết, viện dẫn các cáo buộc về việc quân đội Congo vi phạm thỏa thuận trước đó. Nhóm này cho biết các cuộc đàm phán tiếp theo sẽ phụ thuộc vào việc thực thi đầy đủ các cam kết ban đầu, đặc biệt là việc thả tù nhân. Phía chính phủ DRC lại cho rằng việc thả tù nhân là một vấn đề cần được thương lượng, chứ không phải là điều kiện tiên quyết.
Sự bế tắc này diễn ra bất chấp những nỗ lực đáng kể từ các nhà trung gian Qatar, những người đã chia sẻ một dự thảo hiệp định hòa bình cho cả hai bên. Tình hình càng trở nên phức tạp hơn bởi những lời buộc tội lẫn nhau về việc vi phạm lệnh ngừng bắn và các hành động thù địch trên thực địa.
Liên Hợp Quốc, thông qua Văn phòng Cao ủy Nhân quyền, đã lên án mạnh mẽ các cuộc tấn công bạo lực nhằm vào dân thường. Văn phòng này báo cáo rằng M23, với sự hậu thuẫn được cho là của Lực lượng Phòng vệ Rwanda, đã giết hại ít nhất 319 dân thường, bao gồm cả phụ nữ và trẻ em, trong các cuộc tấn công diễn ra từ ngày 9 đến ngày 21 tháng 7 tại tỉnh Bắc Kivu. Phản ứng trước những cáo buộc này, Rwanda đã bác bỏ mạnh mẽ, gọi chúng là "vô căn cứ và mang động cơ chính trị". Bộ Ngoại giao Rwanda tuyên bố rằng việc đưa quân đội nước này vào các cáo buộc là "không thể chấp nhận được" và làm suy yếu độ tin cậy của Liên Hợp Quốc, đồng thời có nguy cơ cản trở các nỗ lực hòa bình.
Bạo lực leo thang ở miền đông DRC không chỉ làm ảnh hưởng đến tiến trình hòa bình mà còn gây ra khủng hoảng nhân đạo nghiêm trọng. Liên Hợp Quốc ước tính có hơn 7 triệu người phải di dời và 27,8 triệu người đối mặt với mất an ninh lương thực. Các cuộc tấn công của M23 và các nhóm vũ trang khác như ADF đã khiến nhiều cộng đồng dân cư rơi vào cảnh sợ hãi và mất mát, với các báo cáo về việc dân thường bị giết hại, nhà cửa bị đốt phá và tài sản bị cướp bóc.
Sự thất bại trong việc ký kết hiệp định hòa bình tại Doha làm nổi bật tính mong manh của các tiến trình hòa bình ở các khu vực xung đột. Khoảng cách về niềm tin giữa các bên, cùng với các vấn đề tồn đọng như thả tù nhân và việc thực thi các thỏa thuận trước đó, đặt ra những thách thức lớn cho việc đạt được một nền hòa bình bền vững ở miền đông DRC. Tương lai của khu vực phụ thuộc vào khả năng các bên có thể vượt qua những khác biệt và cam kết thực sự với đối thoại và giải pháp hòa bình.