Ngành công nghiệp thời trang đang trải qua một cuộc cách mạng, tập trung vào sự hòa nhập và đa dạng thông qua khái niệm "Thiết kế lấy người mặc làm trung tâm". Mục tiêu là làm cho thời trang dễ tiếp cận hơn với mọi vóc dáng, kích cỡ và hoàn cảnh, vượt ra ngoài việc chỉ đơn thuần mở rộng kích cỡ.
Phong trào "body positivity" đã mở đường cho sự thay đổi này, thách thức các tiêu chuẩn sắc đẹp truyền thống. Thời trang thích ứng, hay trang phục được thiết kế riêng cho người khuyết tật, là một lĩnh vực nổi bật. Với hơn 130 triệu người ở Châu Âu sống chung với khuyết tật, và ước tính khoảng 1,3 tỷ người trên toàn thế giới sống chung với khuyết tật, trang phục thích ứng đáp ứng nhu cầu về cả chức năng và phong cách. Các thương hiệu lớn như Nike, Adidas, Zalando (hợp tác với Ottobock), và Tommy Hilfiger Adaptive đã ra mắt dòng sản phẩm vào năm 2016, tiên phong trong lĩnh vực này, giới thiệu các sản phẩm như giày thể thao, quần áo cho người sử dụng chân giả, người ngồi xe lăn, với các tính năng như khóa nam châm và đường cắt phù hợp. Các nhãn hiệu như IZ Adaptive, Auf Augenhöhe và Unhidden cũng đang phát triển các giải pháp thời trang đạo đức và sáng tạo. Người sáng lập Unhidden, Victoria Jenkins, đã hợp tác với Primark để đưa thời trang thích ứng đến với nhiều người hơn, nhấn mạnh vào sự hòa nhập và trao quyền cho cá nhân.
Lịch sử của thời trang thích ứng bắt nguồn từ đầu thế kỷ 20, với trọng tâm ban đầu là đáp ứng nhu cầu thực tế của người khuyết tật. Phong trào thời trang thích ứng bắt đầu vào những năm 1950 với những người tiên phong như Helen Cookman, người đã thiết kế quần áo để hỗ trợ sự độc lập của người khuyết tật. Sau Thế chiến II, nhận thức về nhu cầu của các cựu chiến binh bị thương đã thúc đẩy các cải tiến thiết kế, với các tính năng như khóa dán Velcro và dây lưng điều chỉnh trở nên phổ biến. Thuật ngữ "thời trang thích ứng" trở nên nổi bật vào những năm 1980 khi ngành công nghiệp nhận ra nhu cầu độc đáo của các cộng đồng đa dạng.
Công nghệ đang định hình lại lĩnh vực thời trang thích ứng một cách ngoạn mục. Vải thông minh với cảm biến có thể theo dõi nhiệt độ cơ thể và điều chỉnh thông gió. In 3D cho phép tạo ra các bộ phận và quần áo vừa vặn tùy chỉnh với độ chính xác cao. Trí tuệ nhân tạo (AI) phân tích dữ liệu để đề xuất thiết kế tối ưu hóa cả về ngoại hình và sự dễ dàng khi di chuyển. Các thương hiệu lớn như Tommy Hilfiger đang tích cực tung ra các dòng sản phẩm thích ứng, kết hợp liền mạch giữa phong cách và chức năng.
Thị trường thời trang thích ứng toàn cầu đang chứng kiến sự tăng trưởng đáng kể. Theo dự báo, thị trường này sẽ đạt 54,8 tỷ USD tại Hoa Kỳ vào năm 2023. Dự kiến thị trường thời trang thích ứng toàn cầu sẽ đạt gần 400 tỷ USD vào năm 2026. Ước tính thị trường này đạt khoảng 1.259,1 triệu USD vào năm 2022 và dự kiến sẽ đạt khoảng 2.117,4 triệu USD vào năm 2030, với tốc độ tăng trưởng kép hàng năm (CAGR) là 6,7%. Hoặc đạt 376 triệu USD vào năm 2027 (CAGR 4,3%). Một số phân tích khác ước tính quy mô thị trường là 4,54 tỷ USD vào năm 2023, . Châu Âu hiện chiếm thị phần lớn nhất, tiếp theo là Bắc Mỹ, do dân số già hóa và nhận thức cao về quyền của người khuyết tật và khả năng tiếp cận.
Tuy nhiên, vẫn còn những thách thức tồn tại. Giá bán lẻ của quần áo thích ứng thường cao hơn do chi phí sản xuất, quy trình phức tạp và vật liệu chuyên dụng, trong khi người tiêu dùng có thu nhập khả dụng hạn chế hơn. Khả năng tiếp cận cũng là một vấn đề, vì phần lớn quần áo thích ứng chỉ có sẵn trực tuyến. Ngoài ra, còn có sự thiếu nhận thức về sự tồn tại và lợi ích của thời trang thích ứng trong một bộ phận lớn dân số. Để thực sự thúc đẩy sự hòa nhập, cần có sự tham gia tích cực hơn của chính những người khuyết tật trong quá trình thiết kế, đảm bảo rằng các sản phẩm không chỉ đáp ứng nhu cầu chức năng mà còn phản ánh phong cách cá nhân và sự tự tin của họ. Sự hợp tác giữa các nhà thiết kế, nhà sản xuất và người tiêu dùng là chìa khóa để tạo ra một tương lai nơi thời trang thực sự thuộc về tất cả mọi người.