Nhà Vật Lý Học Chứng Minh Vũ Trụ Vượt Khả Năng Mô Phỏng Bằng Thuật Toán

Chỉnh sửa bởi: Irena I

Một nhóm các nhà vật lý học, do Tiến sĩ Mir Faizal thuộc Đại học British Columbia Okanagan dẫn đầu, đã công bố bằng chứng toán học khẳng định rằng bản chất cơ bản của thực tại vượt quá khả năng mô phỏng của bất kỳ khuôn khổ tính toán nào. Nghiên cứu quan trọng này, được đăng trên Tạp chí Ứng dụng Holography trong Vật lý, về cơ bản đã bác bỏ giả thuyết vũ trụ mô phỏng ở cấp độ nền tảng. Công trình này là sự tiếp nối các khám phá trước đó của Tiến sĩ Faizal cùng các cộng sự, bao gồm Tiến sĩ Lawrence M. Krauss, Tiến sĩ Arshid Shabir, và Tiến sĩ Francesco Marino.

Các nghiên cứu trước đó đã thiết lập tiền đề rằng không một lý thuyết nào dựa trên thuật toán tính toán có thể đồng thời đạt được tính đầy đủ và tính nhất quán. Để đi đến kết luận mới nhất, đội ngũ nghiên cứu đã áp dụng các nguyên lý sâu sắc của toán học và logic vào lĩnh vực hấp dẫn lượng tử. Cụ thể, họ sử dụng các định lý bất toàn của Gödel, định lý không xác định của Tarski, và sự bất toàn lý thuyết thông tin của Chaitin. Những khuôn khổ lý thuyết này áp đặt những giới hạn nội tại lên bất kỳ hệ thống tính toán nào, ngụ ý rằng một số khía cạnh của thực tại là không thể quyết định bằng phương pháp tính toán.

Tiến sĩ Faizal nhấn mạnh rằng, vì bất kỳ quá trình mô phỏng nào cũng phải tuân theo các quy tắc đã được lập trình sẵn, trong khi thực tại lại dựa trên sự hiểu biết phi thuật toán, nên vũ trụ không thể được tái tạo hoàn toàn trong một môi trường tính toán. Phát hiện này mở ra những hướng đi mới mẻ cho việc tìm kiếm một lý thuyết toàn diện cho vạn vật, đòi hỏi một phương pháp tiếp cận vượt ra ngoài các mô hình tính toán quen thuộc. Ngay cả khi các siêu máy tính hiện đại, như hệ thống lượng tử 65 qubit của Google có thể thực hiện thuật toán nhanh hơn siêu máy tính cổ điển tới 13.000 lần, thì những giới hạn cố hữu trong bản chất của thực tại vẫn tồn tại.

Trong một diễn biến khác liên quan đến các hiện tượng vũ trụ, các nhà thiên văn học vẫn đang nghiên cứu những sự kiện kỳ lạ, chẳng hạn như việc phát hiện ba thiên hà có hình dạng, kết cấu, và thậm chí cả vị trí các vùng sáng gần như giống hệt nhau trong chòm sao Bảo Bình, cách Trái Đất khoảng 7 tỷ năm ánh sáng. Sự trùng hợp phi thường này, được các nhà khoa học đặt tên là "Vật thể Hamilton", đặt ra câu hỏi về sự tuân thủ tuyệt đối của vũ trụ đối với các quy luật vật lý đã biết, hoặc có thể là dấu hiệu của một cấu trúc nền tảng khác. Những sự kiện này, dù thoạt nhìn có vẻ là sự lặp lại ngẫu nhiên, lại là tín hiệu mạnh mẽ về sự kết nối sâu xa và trật tự tiềm ẩn chi phối mọi biểu hiện, thúc đẩy nhận thức rằng những mô hình phức tạp nhất có thể được giải thích bằng các nguyên lý nền tảng, dù là phi thuật toán.

Nguồn

  • ScienceAlert

  • Phys.org

  • arXiv

Bạn có phát hiện lỗi hoặc sai sót không?

Chúng tôi sẽ xem xét ý kiến của bạn càng sớm càng tốt.