Các nhà khảo cổ học tại Trung tâm Lịch sử Jerusalem đã công bố một phát hiện mang tính bước ngoặt: một con đập khổng lồ, có niên đại 2.800 năm tuổi, được cho là một phần của Hồ Siloam lịch sử. Công trình kiến trúc đồ sộ này, được tìm thấy tại Thành phố David, được xem là con đập lớn nhất và cổ xưa nhất từng được phát hiện ở Jerusalem, mang đến những hiểu biết sâu sắc về kỹ thuật và khả năng thích ứng với khí hậu của người dân Jerusalem cổ đại.
Con đập, ước tính cao khoảng 12 mét, rộng hơn 8 mét và dài ít nhất 21 mét, được xây dựng vào cuối thế kỷ thứ 9 trước Công nguyên, dưới triều đại của các vị vua Judah là Joash hoặc Amaziah. Các nhà khoa học từ Viện Weizmann đã sử dụng kỹ thuật định tuổi bằng carbon phóng xạ với độ chính xác cao để xác định niên đại của công trình, cho thấy nó được xây dựng trong một khoảng thời gian chỉ 10 năm. Phát hiện này không chỉ làm sáng tỏ các kỹ thuật xây dựng tiên tiến của người xưa mà còn cho thấy sự chuẩn bị của họ đối với những thách thức về môi trường. Các chuyên gia tin rằng con đập này được xây dựng nhằm mục đích kiểm soát nguồn nước, đặc biệt là để đối phó với tình trạng biến đổi khí hậu, bao gồm cả những giai đoạn hạn hán kéo dài xen kẽ với các trận mưa lớn gây lũ quét.
Bằng cách ngăn chặn dòng chảy của nước từ thung lũng Tyropoeon và suối Gihon, con đập đã tạo ra một hồ chứa nước nhân tạo, có khả năng cung cấp nguồn nước ổn định cho thành phố. Sự tồn tại của con đập này có ý nghĩa quan trọng trong việc xác nhận các mô tả trong Kinh thánh về Hồ Siloam, nơi Chúa Giêsu được ghi lại là đã chữa lành cho một người mù bẩm sinh. Phát hiện này củng cố thêm các bằng chứng khảo cổ về sự chính xác của các ghi chép lịch sử và tôn giáo.
Nó cũng cho thấy sự liên kết chặt chẽ giữa các hệ thống quản lý nước phức tạp, bao gồm cả đường hầm Hezekiah, đã được phát triển để đảm bảo nguồn cung cấp nước cho Jerusalem trong suốt thời kỳ Đền thờ Thứ nhất. Phát hiện này là minh chứng cho sự khéo léo và khả năng thích ứng của các kỹ sư và nhà quy hoạch đô thị cổ đại. Nó không chỉ cung cấp cái nhìn sâu sắc về các thách thức mà người dân Jerusalem phải đối mặt hàng thiên niên kỷ trước mà còn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc quản lý tài nguyên nước một cách bền vững, một bài học vẫn còn giá trị cho đến ngày nay.