Những khám phá khảo cổ học gần đây tại di chỉ Sanxingdui, tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc, đã hé lộ những hiểu biết sâu sắc hơn về nền văn minh Thục cổ đại, một nền văn minh rực rỡ cách đây khoảng 4.500 năm.
Các công trình nghiên cứu tiên tiến, kết hợp với các phương pháp xác định niên đại bằng carbon-14, đã cho phép các nhà khoa học xác định một cách chính xác thời điểm sử dụng của các hố hiến tế. Khả năng cao là các hố số 3, 4, 6 và 8 đã được sử dụng cho việc chôn cất trong khoảng thời gian từ năm 1201 TCN đến 1012 TCN, thuộc giai đoạn cuối của nhà Thương. Những nỗ lực hợp tác quốc tế giữa các tổ chức Trung Quốc và Anh đã làm sáng tỏ một hệ thống đúc đồng tinh vi tại Sanxingdui. Hệ thống này là sự kết hợp độc đáo giữa sản xuất theo mô-đun và kỹ thuật đúc nguyên khối, thể hiện sự đổi mới đáng kinh ngạc.
Một bước đột phá công nghệ nổi bật là phương pháp "khung lõi - hỗ trợ lõi dải". Kỹ thuật này đóng vai trò then chốt trong việc giải quyết những thách thức về cấu trúc khi đúc các vật thể đồng lớn và cong, điển hình như các cây thiêng bằng đồng nổi tiếng tại di chỉ. Các hiện vật như mặt nạ vàng và đồ đồng sơn mài được khai quật tại Sanxingdui gợi ý về sự giao lưu văn hóa sâu sắc giữa người Thục và các khu vực khác của Trung Quốc cổ đại. Những phát hiện này nhấn mạnh tính kết nối và sự đa dạng của nền văn minh Trung Hoa sơ khai.
Di chỉ Sanxingdui đã nhận được sự công nhận quốc tế, bao gồm cả Giải thưởng Khám phá Khảo cổ học Quan trọng tại Diễn đàn Khảo cổ học Thượng Hải lần thứ năm vào tháng 12 năm 2023. Các nghiên cứu sâu hơn, được dẫn dắt bởi Viện Nghiên cứu Sanxingdui, bao gồm các cuộc khai quật và bảo tồn hiện vật tiếp theo. Những nỗ lực này không ngừng làm phong phú thêm hiểu biết của chúng ta về nền văn minh Thục cổ đại và vai trò của nó trong di sản văn hóa Trung Hoa.
Các phát hiện gần đây còn cho thấy sự xuất hiện của đồ đồng được sơn màu rực rỡ, bao gồm các màu đen và đỏ, được sử dụng trên các hiện vật như cây thiêng bằng đồng, mặt nạ và các hình tượng thần thánh. Điều này đã đẩy lùi mốc thời gian xuất hiện của đồ đồng sơn màu ở Trung Quốc gần một thiên niên kỷ, trước cả thời kỳ Chiến Quốc, Tần và Hán. Kỹ thuật đúc đồng tiên tiến tại Sanxingdui, bao gồm cả phương pháp đúc theo phân đoạn, khác biệt đáng kể so với các nền văn hóa đúc đồng đương thời ở Trung Nguyên và lưu vực sông Dương Tử, cho thấy sự đổi mới độc đáo trong kỹ thuật và theo đuổi nghệ thuật của người Thục cổ đại.
Sự tồn tại của các hiện vật bằng đồng, vàng, ngọc bích và ngà voi, liên quan đến các hoạt động hiến tế, đã thu hút sự chú ý toàn cầu từ những năm 1980, cho thấy mức độ thịnh vượng kinh tế và kỹ năng công nghệ cao. Việc các nhà khoa học từ Đại học Bắc Kinh tham gia vào các cuộc khai quật, đặc biệt là tại hố số 8, một trong những hố hiến tế lớn nhất được tìm thấy, càng nhấn mạnh tầm quan trọng của Sanxingdui trong việc nghiên cứu nguồn gốc đa dạng của nền văn minh Trung Hoa. Di chỉ Sanxingdui, với diện tích 12 km vuông, được cho là tàn tích của Vương quốc Thục, có niên đại từ 4.500 đến 3.000 năm trước, và đã được công nhận là một trong những khám phá khảo cổ học vĩ đại nhất thế kỷ 20. Những phát hiện này không chỉ làm sáng tỏ các khía cạnh kỹ thuật và nghệ thuật của nền văn minh Thục cổ đại mà còn cho thấy sự tương tác và ảnh hưởng lẫn nhau giữa các nền văn minh khác nhau trong thời kỳ sơ khai của Trung Quốc.