Vào ngày 6 tháng 8 năm 2025, phái đoàn Hoa Kỳ đã kêu gọi các quốc gia bác bỏ một hiệp ước toàn cầu bao gồm các giới hạn về sản xuất nhựa và phụ gia hóa học trong các cuộc đàm phán của Liên Hợp Quốc tại Geneva. Lập trường này của Hoa Kỳ đi ngược lại với hơn 100 quốc gia đang ủng hộ các biện pháp như vậy.
Chiến lược của chính quyền Hoa Kỳ tập trung vào các giải pháp hạ nguồn như tái chế và thiết kế sản phẩm, thay vì các biện pháp thượng nguồn như giới hạn sản xuất. Cách tiếp cận này phù hợp với lợi ích của các nhà sản xuất hóa dầu lớn, những người cũng phản đối các quy định hạn chế sản xuất nhựa. Các nhà vận động môi trường bày tỏ lo ngại rằng lập trường của Hoa Kỳ có thể làm suy yếu khả năng của hiệp ước trong việc giải quyết nguồn gốc của ô nhiễm nhựa, trong khi Liên minh Châu Âu và các quốc đảo vẫn tiếp tục thúc đẩy các hành động toàn diện.
Các nhà phân tích chỉ ra rằng ngành công nghiệp hóa dầu và nhựa đã vận động hành lang mạnh mẽ để làm suy yếu hiệp ước, với các tập đoàn lớn như Dow, ExxonMobil và Shell đã mở rộng năng lực sản xuất nhựa của họ kể từ khi các cuộc đàm phán bắt đầu. Số lượng nhà vận động hành lang từ các ngành này tại các cuộc đàm phán đã vượt xa các phái đoàn quốc gia và các nhà khoa học, tạo ra một sự mất cân bằng quyền lực đáng kể. Các báo cáo cho thấy rằng chỉ riêng bảy công ty hóa dầu hàng đầu đã sản xuất đủ nhựa để lấp đầy khoảng 6,3 triệu xe chở rác kể từ khi các cuộc đàm phán bắt đầu.
Trong khi đó, Liên minh Châu Âu và một nhóm gồm hơn 100 quốc gia khác đang kêu gọi một hiệp ước tham vọng, bao gồm các giới hạn sản xuất nhựa ràng buộc pháp lý. Họ nhấn mạnh sự cần thiết phải giải quyết toàn bộ vòng đời của nhựa, từ sản xuất đến xử lý, để giải quyết hiệu quả vấn đề ô nhiễm nhựa đang ngày càng gia tăng. Các quốc đảo nhỏ, vốn chịu ảnh hưởng nặng nề nhất từ ô nhiễm nhựa, cũng đang tích cực vận động cho các biện pháp mạnh mẽ hơn, bao gồm cả việc giảm sản xuất nhựa nguyên sinh. Họ lập luận rằng các giải pháp hạ nguồn như tái chế là không đủ để giải quyết gốc rễ của vấn đề.
Các cuộc đàm phán tại Geneva nhấn mạnh sự chia rẽ sâu sắc giữa các quốc gia ủng hộ các biện pháp kiểm soát sản xuất và các quốc gia ưu tiên các giải pháp dựa trên tái chế và thiết kế lại sản phẩm. Tương lai của hiệp ước toàn cầu về nhựa phụ thuộc vào khả năng tìm kiếm điểm chung giữa các bên liên quan để đạt được một thỏa thuận cân bằng, vừa bảo vệ môi trường vừa xem xét các yếu tố kinh tế.