Tuần này, làng nhạc chứng kiến sự ra mắt của nhiều album mới, mỗi album mang một màu sắc và phong cách riêng. Tuy nhiên, việc đánh giá các sản phẩm âm nhạc này không chỉ dừng lại ở khía cạnh nghệ thuật mà còn cần xem xét các yếu tố đạo đức liên quan. Album "No Sign of Weakness" của Burna Boy, nghệ sĩ người Nigeria từng đoạt giải Grammy, là một ví dụ. Mặc dù album thể hiện sự kiên cường và trưởng thành của Burna Boy, nhưng việc hợp tác với các nghệ sĩ quốc tế như Mick Jagger, Shaboozey và Travis Scott cũng đặt ra câu hỏi về tính xác thực và sự ảnh hưởng của văn hóa phương Tây lên âm nhạc châu Phi. Liệu sự kết hợp này có làm mất đi bản sắc riêng của Afrobeat hay không? Theo một bài đánh giá trên Steemit, album này kết hợp nhiều loại hình âm nhạc từ các nền văn hóa khác nhau trên thế giới. Tuy nhiên, bài đánh giá cũng chỉ ra rằng album có những dòng nhạc rõ ràng và một số tiếng lóng và tiếng Nigeria khó hiểu, điều này có thể gây khó khăn cho người nghe không quen thuộc với văn hóa Nigeria. "Moisturizer," album thứ hai của ban nhạc punk người Anh Wet Leg, lại đặt ra vấn đề về sự sáng tạo và đổi mới. Với âm thanh mạnh mẽ và giai điệu bắt tai, Wet Leg hứa hẹn mang đến một làn gió mới cho làng nhạc punk. Tuy nhiên, một số nhà phê bình cho rằng album này thiếu sự đột phá và lặp lại những công thức cũ. Một bài đánh giá trên Belwood Music cho rằng album này có nhiều đoạn nhàm chán và thiếu điểm nhấn. Bài đánh giá cũng chỉ ra rằng album này có nhiều đoạn nhạc lặp đi lặp lại và không có gì mới mẻ. "Utopia," album thứ tư của ca sĩ xứ Wales Gwenno, là một sự pha trộn giữa yếu tố psychedelic và dreampop hoài cổ. Album này được hát bằng tiếng Cornish, một ngôn ngữ gần như đã biến mất. Gwenno là một trong khoảng 300 người bản xứ Cornish còn sống và album này là một tài liệu chu đáo và đáng yêu về ngôn ngữ của cô. Tuy nhiên, việc sử dụng một ngôn ngữ ít người biết đến cũng đặt ra câu hỏi về tính tiếp cận và khả năng lan tỏa của album. Liệu Gwenno có đang tạo ra một sản phẩm âm nhạc chỉ dành cho một nhóm nhỏ khán giả hay không? Cuối cùng, "Tuff Times Never Last," album thứ hai của nhóm Afrobeat đến từ London, Kokoroko, là một sự kết hợp giữa nhiều thể loại nhạc khác nhau, từ R&B thập niên 80 đến neo-soul, disco Tây Phi, bossa nova, lovers rock và funk. Sự đa dạng này cho thấy sự trưởng thành trong âm nhạc của Kokoroko, nhưng đồng thời cũng đặt ra câu hỏi về sự nhất quán và định hướng của nhóm. Liệu Kokoroko có đang cố gắng làm hài lòng tất cả mọi người mà đánh mất đi bản sắc riêng của mình? Việc đánh giá các album mới không chỉ là việc thưởng thức âm nhạc mà còn là việc xem xét các giá trị đạo đức mà các nghệ sĩ và sản phẩm âm nhạc của họ mang lại. Chúng ta cần đặt ra những câu hỏi về tính xác thực, sự sáng tạo, tính tiếp cận và sự nhất quán để có thể đưa ra những nhận xét khách quan và toàn diện nhất.
Burna Boy, Wet Leg, Gwenno, và Kokoroko: Đánh giá Album mới dưới góc độ Đạo đức
Chỉnh sửa bởi: Inna Horoshkina One
Nguồn
Der Tagesspiegel
Burna Boy's 'No Sign of Weakness' fulfills his rock star dreams
Wet Leg: Moisturizer review – Furious guitars, hummable melodies and pure, uncomplicated joy
Gwenno’s songwriting matures compellingly on Utopia
Kokoroko announce second studio album ‘Tuff Times Never Last’, share new single ‘Sweetie’
Đọc thêm tin tức về chủ đề này:
Bạn có phát hiện lỗi hoặc sai sót không?
Chúng tôi sẽ xem xét ý kiến của bạn càng sớm càng tốt.