Lý thuyết mới thách thức Không-Thời gian Lượng tử: Ảnh hưởng đến Lực hấp dẫn và Đo lường

Chỉnh sửa bởi: Irena I

Một lý thuyết đột phá đề xuất rằng không-thời gian, như Einstein hình dung, có thể không phải là lượng tử, thách thức hàng thập kỷ giả định trong vật lý. Cách tiếp cận này, được công bố trên các tạp chí uy tín, giải quyết sự không tương thích giữa lý thuyết lượng tử và thuyết tương đối rộng bằng cách gợi ý rằng không-thời gian vẫn cổ điển nhưng trải qua những thay đổi không thể đoán trước. Các nhà nghiên cứu tại University College London (UCL) đang dẫn đầu công việc này, định hình lại việc tìm kiếm một phiên bản lượng tử của lực hấp dẫn thành một lý thuyết hậu lượng tử về lực hấp dẫn cổ điển. Thay vì các hiệu ứng tinh tế được dự đoán bởi các tính toán lượng tử tiêu chuẩn, những biến động này có thể rõ rệt hơn, ảnh hưởng đến độ chính xác của các phép đo trọng lượng và sự ổn định của các nguyên tử ở trạng thái chồng chất. Một nhóm nghiên cứu do các cựu sinh viên tiến sĩ của Giáo sư Jonathan Oppenheim dẫn đầu đã vạch ra một phương pháp để kiểm tra lý thuyết này bằng cách đo khối lượng với độ chính xác cực cao để phát hiện các biến thể bất thường. Các thí nghiệm bao gồm theo dõi trọng lượng được xác định chính xác để tìm các thay đổi bất ngờ và quan sát các nguyên tử nặng ở hai vị trí cùng một lúc. Các thử nghiệm này có thể xác định xem không-thời gian là lượng tử hay cổ điển, có khả năng giải quyết một sự chia rẽ lớn giữa các định luật lượng tử và lực hấp dẫn. Giáo sư Sougato Bose của UCL Physics & Astronomy nhấn mạnh tầm quan trọng của các thí nghiệm này từ góc độ hiểu các định luật cơ bản của tự nhiên. Kết quả có thể tác động đáng kể đến sự hiểu biết của chúng ta về vũ trụ và cách chúng ta đo lường các thuộc tính cơ bản.

Bạn có phát hiện lỗi hoặc sai sót không?

Chúng tôi sẽ xem xét ý kiến của bạn càng sớm càng tốt.