Xâm nhập mặn tiếp tục gây ra mối đe dọa đáng kể cho các vùng ven biển và đồng bằng trên toàn thế giới vào năm 2025, ảnh hưởng đến hơn 500 triệu người. Hiện tượng này, khi nước mặn làm ô nhiễm các nguồn nước ngọt, trở nên trầm trọng hơn do mực nước biển dâng cao, lưu lượng nước ngọt giảm và các cơn bão dữ dội hơn.
Đồng bằng Bengal, nơi sinh sống của hơn 150 triệu người, đóng vai trò là một nghiên cứu điển hình quan trọng. Nghiên cứu gần đây nhấn mạnh sự cần thiết cấp bách của việc quản lý tài nguyên nước tích hợp và các biện pháp thích ứng với biến đổi khí hậu. Các nghiên cứu chỉ ra rằng mức độ mặn đã tăng lên đáng kể, đặc biệt là ở đồng bằng phía tây, ảnh hưởng đến nông nghiệp và nước uống.
Chiến lược giảm thiểu và nỗ lực toàn cầu
Các phương pháp tiếp cận sáng tạo như khuôn khổ Nexus cửa sông và tầng ngậm nước được kiểm soát ngoài khơi (OCEAN) đang được khám phá để quản lý độ mặn của nước mặt và nước ngầm. Các ví dụ từ California, chẳng hạn như bổ sung tầng ngậm nước bằng nước ngọt, chứng minh tiềm năng của công nghệ và quản lý tài nguyên nước trong việc giảm xâm nhập mặn. Phiên bản thứ 27 của Hội nghị Xâm nhập nước mặn (SWIM), được tổ chức tại Barcelona vào tháng 6 năm 2025, tập trung vào việc tích hợp các phương pháp tiếp cận trên đất liền và đại dương để giải quyết các thách thức về nước ngầm ven biển.
Đồng bằng sông Mekong cũng đang thực hiện các biện pháp như nạo vét kênh và điều chỉnh lịch thời vụ để giảm thiểu thiệt hại do xâm nhập mặn. Các nghiên cứu hợp tác và thu thập dữ liệu tiêu chuẩn hóa là rất quan trọng để xác định xu hướng và cho phép quản lý hiệu quả xâm nhập mặn, bảo vệ an ninh lương thực và sinh kế ở các khu vực ven biển dễ bị tổn thương.