Các nhà tự nhiên học từng tin rằng các loài bò sát như thằn lằn và rắn chủ yếu dựa vào thị giác và khứu giác, với tai trong chủ yếu để giữ thăng bằng. Tuy nhiên, nghiên cứu mới tiết lộ một khả năng đáng ngạc nhiên: cơ quan cân bằng của tắc kè cũng phát hiện ra các rung động trên mặt đất.
Phát hiện này, tập trung vào tắc kè tokay, viết lại một phần câu chuyện tiến hóa của thính giác. Nó cho thấy một con đường rung động cổ xưa, trước đây bị bỏ qua, không bao giờ biến mất khi động vật có xương sống lên cạn.
Các nhà nghiên cứu đã ghi lại các tín hiệu thần kinh trong saccule, một túi chứa đầy chất lỏng trong hộp sọ của tắc kè, trong khi truyền các rung động tần số thấp. Saccule phản ứng, cho thấy một kênh âm thanh thứ hai cho các rung động, tách biệt với màng nhĩ.
“Tai, như chúng ta biết, nghe âm thanh trong không khí. Nhưng con đường bên trong cổ xưa này, thường liên quan đến sự cân bằng, giúp tắc kè phát hiện các rung động truyền qua các phương tiện như mặt đất hoặc nước,” Catherine Carr, Giáo sư Đại học Xuất sắc về Sinh học tại Đại học Maryland, đồng tác giả nghiên cứu, giải thích.
Nghiên cứu, được công bố trên Current Biology, cũng tìm thấy một đường cao tốc rung động chuyên dụng trong não tắc kè, nhân vestibularis ovalis. Các cấu trúc tương tự ở rắn và Sphenodon cho thấy một bản thiết kế cảm giác chung trên các loài bò sát.
Nghiên cứu này nhấn mạnh rằng nhiều loài rắn và thằn lằn có thể giao tiếp thông qua các tín hiệu rung động. Điều này thay đổi cách các nhà khoa học nghĩ về nhận thức của động vật. Các loài động vật khác, như rắn lặn cát sa mạc và rùa con, cũng có thể sử dụng con đường cảm giác này.
Khả năng cảm nhận rung động của tắc kè có thể đã được mang lên bờ bởi các loài động vật bốn chân ban đầu. Các phát hiện của nghiên cứu có thể ảnh hưởng đến các liệu pháp điều trị rối loạn thăng bằng và truyền cảm hứng cho các thiết kế mới cho cảm biến động đất.
Bằng cách hiểu cách tắc kè cảm nhận các rung động, các nhà khoa học đang khám phá một bức tranh khảm cảm giác kéo dài hàng trăm triệu năm.